21 ngày thay đổi: [Ngày 1]: Chào mặt trời, chào luôn.. cơ bắp!
“6 giờ sáng. Chiếc đồng hồ báo thức chết tiệt réo inh ỏi bên tai. Bình thường, phản xạ đầu tiên của tôi sẽ là vớ lấy nó, tắt phụt đi, và cuộn tròn trong chăn, cố nướng thêm dăm ba phút nữa. Nhưng hôm nay thì khác. Hôm nay, tôi – Mai, 28 tuổi, nhân viên văn phòng chính hiệu, một kẻ ghét vận động có thâm niên – quyết định sẽ làm một điều mà trước đây tôi chưa từng nghĩ tới: Chào mặt trời.
Không phải kiểu chào hỏi xã giao đâu nhé, mà là chuỗi bài tập Chào Mặt Trời – chuỗi động tác yoga nổi tiếng ấy. Lý do ư? Stress công việc triền miên, những cơn đau lưng dai dẳng như bạn thân, và cả lời thách thức chí mạng từ con bạn thân (Mày mà không tập yoga thì phí cả tuổi trẻ!), tất cả đã dồn tôi đến quyết định này: Tham gia thử thách 21 ngày thay đổi cùng yoga, xem nó vi diệu đến cỡ nào.
Chắc hẳn nhiều bạn, đặc biệt là hội cú đêm và ghét vận động giống tôi, nghe đến yoga là đã thấy oải. Trong đầu chỉ toàn hình ảnh những người dẻo như kẹo kéo, uốn éo đủ kiểu siêu nhân mà chắc chắn không-bao-giờ dành cho những đứa cứng đơ như mình.
![21 ngày thay đổi: [Ngày 1]: Chào mặt trời, chào luôn.. cơ bắp!](https://yogaismylife.vn/wp-content/uploads/2025/02/21-ngay-thay-doi-bang-yoga.webp)
Nhưng thôi, đâm lao thì phải theo lao. Với lại, tôi cũng tò mò muốn biết xem yoga có thực sự thần thánh như lời đồn không. Và bạn biết gì không? Ngay từ ngày đầu tiên, cơ bắp của tôi đã có một màn chào hỏi… à không, phải gọi là biểu tình mới đúng, một trải nghiệm nhớ đời mà tôi sẽ kể cho các bạn ngay sau đây…”
Sáu giờ sáng, tiếng chuông báo thức inh ỏi như muốn kéo tôi ra khỏi giấc mộng đẹp – nơi tôi đang tay trong tay với một anh soái ca nào đó, chứ không phải là ở đây, trên chiếc giường quen thuộc, chuẩn bị đối mặt với một buổi tập yoga mà tôi biết chắc là sẽ chẳng dễ dàng gì. Mắt nhắm mắt mở, tôi lồm cồm bò ra khỏi giường. Ngoài trời vẫn còn tờ mờ, khác hẳn với mọi ngày, khi giờ này tôi vẫn còn đang say giấc nồng.
Công cuộc chuẩn bị cho buổi tập đầu tiên cũng “gian nan” không kém. Tấm thảm yoga – món quà sinh nhật “bị ép nhận” từ năm ngoái – chắc chắn vẫn còn nguyên tem, bị tôi nhét vội trong góc tủ. Lôi nó ra mà suýt nữa thì vấp ngã. Còn quần áo tập ư? Thôi, cứ bộ đồ ngủ “huyền thoại” mà chiến, vừa thoải mái lại vừa… đỡ tốn thời gian suy nghĩ! Vừa lôi thảm ra, tôi vừa lẩm bẩm, “Không biết mình có trụ nổi qua cái buổi tập này không nữa. Vừa háo hức muốn thử, lại vừa lo ngay ngáy, không biết mình có biến hình thành thảm họa yoga không.”
May mắn thay, trên YouTube không thiếu gì video hướng dẫn. Tôi tìm được ngay một video “Chào Mặt Trời cho người mới bắt đầu”. Cô giáo trong video, ôi chao, vừa xinh lại vừa có vẻ hiền dịu. Thôi, thế này là có thêm chút động lực rồi! Khởi động qua loa một chút, tôi bắt đầu xoay cổ, xoay vai, xoay hông… Ôi thôi, các khớp xương kêu răng rắc, cứ như thể bà già 80 tuổi không bằng! Mới có “tí tuổi đầu” mà đã thế này rồi…

Và rồi, cái “giây phút định mệnh” ấy cũng đến: Chào Mặt Trời! Người ta vẫn hay bảo, Chào Mặt Trời, hay Surya Namaskar trong tiếng Phạn, là một chuỗi gồm 12 tư thế yoga, được thực hiện liên tục và uyển chuyển, kết hợp với hơi thở. Nghe “màu mè” và “cao siêu” vậy thôi, chứ ai ngờ nó lại không hề “thân thiện” với người mới như tôi chút nào. Nó không chỉ là bài tập khởi động, mà còn là một nghi thức thể hiện lòng biết ơn đối với ánh sáng và sự sống, giúp đánh thức cơ thể và tinh thần – đó là người ta nói thế, còn tôi thì chỉ thấy… “khổ” thôi!
Bắt đầu nào! Hít vào, vươn hai tay lên cao… Ối giời, lưng ơi là lưng! Cảm giác như cả cột sống đang “biểu tình” đòi nghỉ việc không lương vậy. Thở ra, gập người xuống… Khoan đã, hình như có gì đó sai sai ở đây. Tay tôi không chạm đất, chúng cứ lơ lửng giữa không trung, cách mặt thảm chắc cũng phải cả gang tay chứ chẳng ít. Lại hít vào, bước chân phải ra sau, hạ người xuống…
Thôi xong, tay tôi bắt đầu run lên bần bật như cầy sấy, suýt nữa thì “úp mặt” xuống thảm. May mà tôi còn có chút phản xạ, không thì “quê độ” với cô giáo trên YouTube quá! Cứ thế, tôi loay hoay, chật vật, đổ mồ hôi hột, thở không ra hơi, mãi mới hết được một vòng. Đã thế, con mèo Miu Miu nhà tôi, không biết từ xó xỉnh nào chui ra, cứ quấn lấy chân, làm tôi càng thêm phần “rối loạn đội hình”.
… Toàn thân tôi lúc này căng cứng, đặc biệt là ở vai, lưng và đùi. Cảm giác như có cả ngàn con kiến đang bò lổm ngổm trong người, vừa ngứa ngáy, vừa khó chịu, vừa… muốn bỏ cuộc. Thú thật, đã có lúc tôi chỉ muốn buông xuôi tất cả, nằm vật ra sàn, mặc kệ cho cái chuỗi Chào Mặt Trời “quái ác” này muốn ra sao thì ra.
![21 ngày thay đổi: [Ngày 1]: Chào mặt trời, chào luôn.. cơ bắp!](https://yogaismylife.vn/wp-content/uploads/2025/02/phan-biet-dau-tot-va-dau-xau-trong-tap-luyen-the-thao.webp)
Nhưng rồi, không hiểu có một động lực vô hình nào đó, hay chỉ đơn giản là sự “lì lợm” cố hữu, đã níu tôi lại. Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng gượng dậy, lờ mờ nhớ đến lời cô giáo yoga trên YouTube: “Hãy tập trung vào hơi thở.” Ừ thì, hít thở, có gì mà không làm được chứ! Tôi nhắm mắt lại, cố gắng xua tan những suy nghĩ “bỏ cuộc” đang bủa vây, và bắt đầu lại từ đầu.
Nhìn sang màn hình, thấy cô giáo vẫn đang thực hiện các động tác một cách nhẹ nhàng, uyển chuyển như không, mà tôi không khỏi “phát hờn”. Giá mà mình được một phần mười của cô ấy! Nhưng thôi, so sánh làm gì cho thêm mệt, cứ tập trung vào việc của mình vậy. “Cố lên Mai ơi, một vòng nữa thôi, sắp xong rồi!” – tôi tự nhủ, không biết là để động viên bản thân, hay để… “dọa” cơ bắp.
Và rồi, sau những nỗ lực “không mệt mỏi” (thực ra là rất mệt), cuối cùng tôi cũng hoàn thành xong bài tập. Tôi nằm vật ra thảm, nhắm nghiền mắt lại. Tư thế xác chết (Savasana) đây rồi, “chân ái” của tôi trong ngày hôm nay! Chẳng cần phải gồng mình, chẳng cần phải uốn éo, chỉ cần nằm im như một… khúc gỗ, và thả lỏng toàn bộ cơ thể. Cảm giác thư thái lan tỏa khắp người, mọi mệt mỏi, đau nhức dường như tan biến hết.
Người ta bảo, Savasana, hay tư thế xác chết, không đơn giản chỉ là nằm im. Đây là lúc cơ thể và tâm trí được nghỉ ngơi hoàn toàn, giúp phục hồi năng lượng và tăng cường hiệu quả của buổi tập. Nghe “hàn lâm” vậy thôi, chứ thực ra, tôi thấy nó giống như kiểu mình được “xả hơi” sau một trận chiến, được “tắt nguồn” để nạp lại năng lượng vậy. Thậm chí, có người còn nói, 5 phút Savasana có thể tương đương với một giấc ngủ ngắn – bảo sao mà tôi thấy “phê” thế không biết!
![21 ngày thay đổi: [Ngày 1]: Chào mặt trời, chào luôn.. cơ bắp!](https://yogaismylife.vn/wp-content/uploads/2025/02/tu-the-xac-chet.webp)
Dù mệt, dù cơ bắp vẫn còn “biểu tình”, nhưng tôi vẫn cảm thấy một sự sảng khoái lạ thường. Giống như kiểu mình vừa “vượt ải” thành công, vừa “chiến thắng” được một thử thách “khó nhằn” vậy.
Vậy là ngày đầu tiên của hành trình “21 Ngày Thay Đổi” với yoga đã chính thức khép lại. Phải thú thật rằng, nó không hề dễ dàng một chút nào, toàn thân tôi ê ẩm, có những lúc tưởng chừng như không thể “kết nối” nổi với cô giáo trên YouTube. Nhưng, ngẫm lại, nó cũng không quá “kinh khủng” như tôi đã từng vẽ ra trong đầu.
Bài học lớn nhất mà tôi “thu hoạch” được trong ngày hôm nay, có lẽ là:
Yoga không phải là một cuộc đua. Chẳng cần phải cố “gồng mình.”
để bằng người này, người kia, hay “chạy đua” với thời gian. Quan trọng nhất là phải lắng nghe cơ thể mình, biết đâu là giới hạn, và kiên trì “nhích” từng chút, từng chút một. Và Chào Mặt Trời, hóa ra, không chỉ là một chuỗi động tác để chào ngày mới, mà còn là một lời chào đầy “thách thức” đến những giới hạn của bản thân, và cũng là một lời mời gọi “khám phá” những điều mới mẻ mà trước đây tôi chưa từng nghĩ tới.
À, nói về “thách thức”, chắc hẳn nhiều bạn đang thắc mắc về “cơn đau nhức” mà tôi đã “rên rỉ” từ đầu đến giờ, phải không? Thực ra, theo những gì tôi tìm hiểu được, thì đây là hiện tượng hoàn toàn bình thường. Khi chúng ta vận động, đặc biệt là với những bài tập mới, các sợi cơ sẽ bị “tổn thương” nhẹ. Nghe thì có vẻ “ghê gớm”, nhưng đừng lo, đây chính là dấu hiệu cho thấy cơ bắp của chúng ta đang được “thức tỉnh”, đang dần trở nên khỏe mạnh và dẻo dai hơn đấy!
ĐỌC THÊM: BẬT MÍ CÁCH PHÂN BIỆT ĐAU TỐT VÀ ĐAU XẤU TRONG TẬP LUYỆN THỂ THAO
![21 ngày thay đổi: [Ngày 1]: Chào mặt trời, chào luôn.. cơ bắp!](https://yogaismylife.vn/wp-content/uploads/2024/06/dau-dau-khi-tap-yoga-jpg.webp)
Nghĩ lại, tôi thấy điều này cũng giống như trong công việc, và cả trong cuộc sống của chúng ta vậy. Đôi khi, để trưởng thành hơn, để mạnh mẽ hơn, chúng ta buộc phải đối mặt với những “cơn đau”, những thử thách, những khó khăn. Quan trọng là, sau mỗi lần “vượt ải” thành công, chúng ta sẽ nhận ra rằng mình “lợi hại” hơn mình tưởng rất nhiều.
Không biết ngày mai, khi thức dậy, cơ bắp của tôi có còn “biểu tình” dữ dội nữa không? Nhưng có một điều tôi chắc chắn, đó là tôi sẽ không bỏ cuộc. Hành trình “21 Ngày Thay Đổi” này mới chỉ bắt đầu, và tôi rất háo hức muốn xem yoga sẽ còn mang đến cho tôi những bất ngờ thú vị nào nữa. Hẹn gặp lại các bạn vào ngày mai, với những câu chuyện “dở khóc dở cười” (hy vọng là sẽ bớt “dở khóc” và nhiều “dở cười” hơn) nhé!
À, mà nếu bạn cũng có những “trải nghiệm” yoga “để đời” nào, thì đừng ngại chia sẻ với tôi đấy! Biết đâu, chúng ta lại tìm thấy “đồng minh” trên hành trình “khổ luyện” này thì sao?
ĐỌC TIẾP: 21 NGÀY THAY ĐỔI: [NGÀY 2]: YOGA HAY FOLTER? CƠ THỂ ‘BIỂU TÌNH’ DỮ DỘI”